ĐUYÊN HỒNG

Cát


Còng gió chơi trốn tìm
Hàng phi lao nghiêng ngả
Biển chiều. Ồ lạ quá
Bóng hoàng hôn thắp đèn


Cát rạn dưới chân anh
Biển xanh ầm ì vỗ
Trời cao buồn vô cớ
Hững hờ vì sao băng


Le loi một vì sao
Trên trời cao lằng lặng
Rơi vào lòng cát lạnh
Sóng sánh từng bước chân


Cát ngân dưới chân anh
Rộn rạo từng bước dạo
Nghe thì thầm cát bảo
Nỗi nhớ ơi! Để dành


Cát nói lời biển xanh
Biển xanh hòa lời cát
Nửa đêm bờ biển hát
Ô kìa! Vầng trăng thanh


Vầng trăng lên thật nhanh
Che biển và bờ cát
Chỉ còn vàng bát ngát
Cát ngút ngàn lòng anh….

Được bạn: HB đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Cát"